Thiết kế và phát triển Yokosuka MXY-7 Ohka

MXY-7 Ohka là một trái bom bay được phi công điều khiển, thường được mang bên dưới một chiếc máy bay ném bom Mitsubishi G4M "Betty" Model 24J để tới gần mục tiêu trong tầm bay của nó; khi xuất kích, phi công sẽ điều khiển quả bom lượn về phía mục tiêu, và khi mục tiêu đủ gần anh ta sẽ kích hoạt ba động cơ nhiên liệu rắn của Ohka', từng động cơ một hay đồng loạt[4], và lái quả tên lửa lao vào chiếc tàu mà anh ta muốn tiêu diệt.

Bản thiết kế được sáng chế bởi Mitsuo Ohta trong phi đội (Kokutai) số 405 [5], được hỗ trợ bởi sinh viên của Viện Nghiên cứu hàng không tại Đại học Tokyo. Sau đó Ohta trình bày kế hoạch của mình cho cơ sở nghiên cứu tại Yokosuka. Hải quân Đế quốc Nhật Bản đã khen ngợi ý tưởng và các kỹ sư quân sự ở xưởng kỹ thuật không lực Hải quân Yokosuka (Dai-Ichi Kaigun Koku Gijitsusho, gọi tắt là Kugisho[6]) đã tạo nên bản thiết kế chính thức với tên gọi MXY7. Biến thể duy nhất đã đi vào phục vụ là Model 11, được trang bị 3 động cơ phản lực Kiểu 4 Mark 1 Model 20. 155 chiếc Ohka Model 11 chế tạo ở Yokosuka, và 600 chiếc khác chế tạo ở xưởng Không lực Hải quân tại Kasumigaura[4].

Trong pha tấn công cuối (khi lao vào mục tiêu), việc ngăn chặn quả tên lửa là gần như không thể bởi tốc độ cao của nó (403 dặm/giờ tương đương với 649 km/h khi bay ngang và 576 dặm/giờ tương đương với 927 km/h hoặc thậm chí là 650 dặm/giờ tương đương với 1046 km/h khi bổ nhào). Các phiên bản sau được thiết kế để phóng từ căn cứ không quân ven biển và các hang động, và thậm chí từ tàu ngầm có trang bị máy phóng, mặc dù không cách nào thực sự được sử dụng.[7][8].Các hoạt động của Ohka được ghi nhận bao gồm ba tàu bị đánh chìm hoặc hư hại tới mức không thể sửa chữa và ba tàu khác với thiệt hại đáng kể. Bảy tàu chiến Mỹ bị hư hại hoặc bị đánh chìm bởi Ohka trong suốt cuộc chiến. USS Mannert L. Abele (DD-733) là con tàu đầu tiên của Đồng minh bị đánh chìm bởi Ohka, tại khu vực gần Okinawa ngày 12 tháng 4 năm 1945[7][8].

Các phi công lái Ohka, là các thành viên của nhóm Jinrai Butai (nhóm thần Sấm), được vinh danh ở Nhật Bản tại công viên Ohka - thành phố Kashima, các Đài tưởng niệm Ohka tại thành phố Kanoya, Đài tưởng niệm Kamakura Ohka Kenchō-ji Kamakura, và ở đền Yasukuni tại Tokyo.

Vô hiệu hóa quả bomMẫu 22 được đẩy bằng động cơ phản lực, để ý đến ống hút khi

Chỉ có một phiên bản Ohka đi vào hoạt động là Model 11. Thực chất đây là một trái bom 1.200 kg (2,646 lb) với những cánh lái bằng gỗ, được trang bị 3 động cơ phản lực Kiểu 4 Model 1 Mark 20. Model 11 có vận tốc lớn, nhưng tầm hoạt động ngắn. Đây là vấn đề lớn, vì nó yêu cầu cần một máy bay mẹ - bay chậm và nặng nề để tiếp cận mục tiêu. Điều này khiến nó dễ bị tổn thương bởi các máy bay tiêm kích phòng thủ. Có một biến thể thí nghiệm của Kiểu 11 là Kiểu 21, nó có những cánh thép mỏng và được sản xuất bởi Nakajima. Nó có động cơ của Model 11 và khung thân của Kiểu 22[9].

Ohka K-1 là một phiên bản huấn luyện với vòi phun nước thay cho đầu nổ và động cơ, nhằm hướng dẫn phi công kinh nghiệm xử lý các tình huống. 45 chiếc được chế tạo bởi Dai-Ichi Kaigun Koku Gijitsusho[10].

Model 22 được thiết kế để khắc phục vấn đề tầm bay ngắn bằng việc thêm một buồng đốt thứ 2, sử dụng động cơ loại Tsu-11. ĐỘng cơ được thử nghiệm thành công, và 50 chiếc Model 22 Ohka được chế tạo ở Yokosuka sử dụng động cơ này. Model 22 đã được phóng bởi các máy bay ném bom tốc độ cao Yokosuka P1Y3 Ginga "Frances", vốn cần một sải cánh ngắn hơn và một đầu nổ nhỏ hơn nhiều, chỉ còn 600 kg (1,320 lb). Không chiếc nào xuất hiện trong hoạt động chiến đấu, và chỉ có ba động cơ thử nghiệm Tsu-11 được biết là đã được sản xuất.

Model 33 là phiên bản lớn hơn của Model 22 trang bị động cơ Ishikawajima Ne-20 với đầu đạn 800 kg (1,760 lb). Máy bay mẹ là loại Nakajima G8N Renzan. Model 33 đã bị hủy bỏ do không có sẵn những chiếc Renzan để mang nó.[11].

Một phiên bản bị hủy khác là Mẫu 43A với những cánh gấp để phóng từ tàu ngầm, và Mẫu 43B, có một phiên bản máy phóng/tên lửa hỗ trợ, cũng có đôi cánh gấp để có thể được giấu trong hang động[9]. Một máy bay huấn luyện cũng được phát triển cho phiên bản này, Mẫu 43 K-1 Kai Wakazakura (Hao anh đào non), trang bị duy nhất 1 động cơ phản lực. Ở phần đầu đạn, một chỗ ngồi thứ hai được dành cho các học viên phi công. Hai chiếc thuộc phiên bản này đã được chế tạo[12].

Cuối cùng, Model 53 cũng sử dụng động cơ Ne-20 turbojet, nhưng sẽ được kéo như một tàu lượn và được thả gần mục tiêu.[9].

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Yokosuka MXY-7 Ohka http://books.google.com/books?id=GSEDAAAAMBAJ&pg=P... http://www.lonesentry.com/blog/baka-flying-warhead... http://www.morinoske.com/ http://www.preservedaxisaircraft.com/Japan/Yokosuk... http://www.ww2pacific.com/suicide.html http://wgordon.web.wesleyan.edu/kamikaze/books/gen... http://wgordon.web.wesleyan.edu/kamikaze/books/gen... http://www.geocities.jp/torikai007/1945/ohka.html http://www.skfn.net/rss/t174534.html http://www.aerospaceweb.org/aircraft/attack/ohka/